Tàng Thư Viện
Tổng Giám Đốc, Người Ta Lại Chạy Mất Rồi

Tổng Giám Đốc, Người Ta Lại Chạy Mất Rồi

0.0HE

Ngụy Âu Dương trong mắt đám phụ nữ là một cao phú soái đích thực, vừa trẻ tuổi đã đương nhiệm chức Tổng giám đốc Ngụy Âu thị, hơn nữa ngoại hình chính là không khác diễn viên điện ảnh là bao. Hắn tiền liền có tiền, sắc có sắc, vây quanh cũng không ít phụ nữ dòm ngó. Thế nhưng hắn đã 33 tuổi cũng chưa hề có ý định kết hôn, khiến nhiều người qua đường vô cùng tò mò đời sống tình cảm riêng tư của vị này. Mà nhân vật chính vẫn đang ở nơi nào đó, cánh tay rắn chắc bắt lấy đôi chân của ai đó đặt lên vai, mạnh mẽ xâm chiếm, làm vài chuyện gì gì đó a. Đáp lại vài tiếng kháng nghị bất mãn của ai đó, hắn nở nụ cười ranh mãnh nói, "Bé ngoan, không nên lại chạy lung tung nữa." _______ "Thanh An, mau cùng anh trở về". "Tôi không muốn." "Thanh An, em thật sự có khả năng rời khỏi anh sao?"

Tượng Tâm

Tượng Tâm

0.0HE

Lục Thương đang trong quán Bar bàn bạc công việc thì sẵn tay cứu giúp một cậu bé bẩn thỉu, vốn chỉ là sẵn tiện tay cứu giúp mà thôi nhưng mà không ngờ khi nhìn thấy vết súng sau lưng cậu bé lại khiến cậu nhớ đến ký ức năm 15 tuổi của mình. Lục Thương hỏi: “Cậu tên gì?” “Tiểu Lê… Em họ Lê, họ đều gọi em là Tiểu Lê.” “Không có tên sao?” “Không nhớ ạ.” Lục Thương nói: “Thế gọi Lê Thúy đi, sau này cậu theo tôi.” Kể từ hôm đó, bên cạnh Lục Thương có thêm một người yêu nhỏ tên Lê Thúy. Thật nhiều năm về sau, bác sĩ Lương cười nhạo y, tim người ta thì không muốn, còn góp cả tim mình vào, ông chủ Lục, vụ buôn bán này không có lời nha. Nhìn cậu trai tuấn tú ở trong bếp nấu cơm, Lục Thương buồn bực nghĩ, rõ ràng lúc nhặt về chỉ là một con rùa đen nhỏ không nhận nổi mặt chữ, sao mới chớp mắt đã biến thành chó săn lớn thấy mình là nhào tới rồi?

Trọng Sinh Chi Quy Linh

Trọng Sinh Chi Quy Linh

4.5HE

Lăng Kỳ Vương đời này chỉ muốn gả cho Quân Ly Xuân, thế nhưng Quân Ly Xuân lại nghi ngờ thân phận hắn, sống chết không chịu. Cuối cùng Lăng Kỳ Vương vì y mà đưa tay cứu mạng, lấy thân mình trao đổi, cuối cùng chết trước mộ y... Thiên đã cho Quân Ly Xuân sống lại một lần nữa, trở về lúc y 20 tuổi, lần này y phát hiện chuyện diễn ra khác với những gì đã có trong trí nhớ. Đến lúc gặp lại, y phát hiện ra mình không chỉ cưới một vị vương phi mà còn là một thần y... May mắn tất cả đều có thể làm lại từ đầu... —— Trọng sinh chi quy linh Gợi ý hữu nghị: 1. Đây là cổ đam sinh tử văn, người không thích thỉnh “nhấn nút”. 2. Đây là chủ công văn, 1×1, sẽ có nhiều CP phụ. 3. Đây lấy bối cảnh giá không, các mặt không cần khảo cứu. 4. Đây lấy phong cách ấm áp chữa bệnh, cơ bản không có ngược. Nội dung: trọng sinh tình hữu độc chung sinh tử Nhân vật chính: Quân Ly Xuân; Lăng Kì Ương ┃ Phụ: Quân Ly Uyên; Mạc Thanh Ca; Quân Ly Triệt…┃Khác: trọng sinh, sinh tử. Lời editor: truyện này ta KHÔNG edit lời tác giả. Tên của nhân vật Quân Ly Xuân (君离 玹) và Trành quý nhân (玚 贵人) hai chữ Xuân ( 玹) và Trành (玚) QT ca ca ko có chữ tiếng Hán Việt cho nên ta đưa vào Google trans để lấy phiên âm gần đúng nhất. Truyện đã hoàn, ko đổi tên nhân vật nữa. Thêm nữa là mấy đoạn tác giả dùng thơ, điển tích điển cố để diễn đạt ý ta cũng sẽ đổi luôn sang ý tiếng việt để tiết kiệm thời gian (mà ta biết là đa số các nàng ko đọc hết chú thích đâu), cho nên ai đọc QT thấy có thì cũng đừng hỏi nha :v

Thiên Lý Khởi Giải

Thiên Lý Khởi Giải

5.0HE

"Lại nghe khúc hát này đi, Đó là lời của Dĩ Thành nói với Thiên Việt Thiên Việt lắng nghe một hồi nói: Êm tai thật, nhưng dường như có chútc chẳng lành. Dĩ Thành ôm lấy Thiên Việt, vỗ về cậu, vẫn như cũ ôn nhu vô cùng, “Không liên quan tới chúng ta.” Khúc hát ấy, kể từ đó luôn ở trong lòng Thiên Việt, không cần hồi tưởng, nhưng, vĩnh viễn không quên. Loại khóa nào có thể khóa được những lời hứa hẹn Để giữ lại bao nhiêu ôn nhu của người? Khúc ca nào có thể hát đến vĩnh cửu Cho đến khi tháng năm phủ trắng mái đầu xanh? Người có còn nhớ chăng? Tình nhân lúc nào cũng nồng nàn thắm thiết Trong lời thề đều luôn trọn kiếp trọn đời Nếu như ta cầu mong sự vĩnh viễn Cuối cùng người có thể cho ta bao nhiêu năm? Nhưng hoa nở lâu đến đâu rồi cũng sẽ tàn Chim bay xa đến đâu rồi cũng sẽ mỏi. Nếu thanh xuân chỉ là trong nháy mắt Người yêu nhất bao thuở muốn ly biệt Chúng ta đều đang tìm một mùa xuân vĩnh hằng Chúng ta đều mong đợi một lần lời thề bất hủ Thế nhưng mộng đẹp dễ tan Hồng nhan dễ tàn Cuối cùng chỉ đành gạt lệ nhìn nhau.

Thượng Ẩn - Phần 2

Thượng Ẩn - Phần 2

5.0HE

Trong Thượng Ẩn phần 1 nói về mối tình của tuổi học trò còn ngồi trên ghế nhà trường của một học trò nghèo Bạch Lạc Nhân và đại thiếu gia Cố Hải, cuối phần 1 chưa làm hài lòng độc giả nên tác giả đã viết thêm phần 2 nói về cuộc tình giữa hai người sau khi rời khỏi ghế nhà trường được diễn ra sau tám năm. Liệu họ có thể tìm được hạnh phúc mình nên có được hay không có vượt qua được định kiến của xã hội. Mời các bạn đón xem tiếp theo câu chuyện này nhé.

Kim Bài Đả Thủ

Kim Bài Đả Thủ

0.0Đô thị

Truyện "Kim Bài Đả Thủ" của tác giả Phao Phao Tuyết Nhi là câu chuyện nói về thế giới ngầm xã hội đen. Nhân vật của chúng ta là những đại ca xã hội đen nắm trên tay quyền lực sinh xác của nhiều người. Trải qua vô số cuộc ác chiến, xác lập địa vị trên giang hồ. Từ đối thủ trở thành bạn bè, từ bạn bè trở thành anh em cùng sinh cùng tử. Anh em là gì? Đó là nhiều năm về sau, chỉ cần một câu nói của anh, mạng của tôi, cho anh. Tình nghĩa của những người đàn ông. Tình yêu của những người đàn ông. Edit: Mika + Nana Beta: Nana

Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

5.0HE

Đây là câu có yếu tố quỷ dị. Nữ chính An Tố kết hôn với một quỷ phu (chồng ma) tuấn mỹ vô song, đẹp trai bá đạo... là Tiết Xán...

Có Phải Anh Muốn Hôn Em Không?

Có Phải Anh Muốn Hôn Em Không?

0.0Đô thị

Khi Tô Cận 27 tuổi, có một cô gái 17 tuổi chuyển đến nhà. Anh được cho biết, đây là vị hôn thê được đính hôn từ trong bụng mẹ của anh. Bạn bè đều ồn ào rằng Tô tổng nổi tiếng solo từ trong bụng mẹ thì ra sớm đã có chủ. Tô Cận thong thả ung dung cài nút áo sơ mi, nhẹ nhàng bâng quơ phun ra một câu: "Cô ấy không phải gu của tôi." Lần đầu gặp nhau, vẻ mặt Tô Cận lãnh đạm nói: "Tôi sẽ không cưới em." Khuôn mặt Thích Nguyệt đỏ bừng, chân tay luống cuống cúi đầu. Lúc này, lời nói của Tô Cận khắc sâu vào trong lòng cô. Một đoạn thời gian sau, Tô Cận phát hiện, mỗi sợi tóc của Thích Nguyệt đều khiến anh yêu thích. Lúc sau anh tâm tâm niệm niệm muốn thực hiện hôn ước sớm một chút, cưới cô gái nhỏ về nhà cưng chiều cả đời. Ngày nọ, anh thấy cô gái nhỏ cắn môi, dịu dàng nói với người khác: "Tô Cận sẽ không cưới tôi, tôi mãi mãi sẽ không thích anh ấy đâu." Tô Cận: "... Shit!"

Chị Gái Giả Mạo Tôi Là Mối Tình Đầu Của Boss

Chị Gái Giả Mạo Tôi Là Mối Tình Đầu Của Boss

0.0Đô thị

Năm ấy Tạ Đường 15 tuổi, cô đã cứu người cô thầm thương khỏi cơn sóng thần, cậu ấy cảm động, hứa rằng sau này lớn lên sẽ lấy cô. Thời gian trôi qua, cậu thiếu niên kiêu ngạo ấy trưởng thành, trở thành một người âm trầm, lạnh lùng. Thế nhưng cậu ấy lại có thể dịu dàng, nhu tình với một cô gái, mà người đó....không phải cô. Người mà anh muốn chung sống đến hết đời, cũng không phải cô. Nữ chính chỉ biết trơ mắt nhìn chị gái giả mạo mình, đường đường chính chính đính hôn với anh, còn mình lại trở thành nữ phụ độc ác muốn ngáng chân. * Trở lại điểm xuất phát, Tạ Đường tuyệt đối sẽ không cứu Lục Trác trong trận sóng thần năm đó nữa, mặc kệ anh ta tự sinh tự diệt. Thế nhưng vào một ngày đi học nào đó, hành lang yên tĩnh bỗng nhiên lại xôn xao, mọi người bàn ra tán vào. Sau đó, tất cả bạn học tránh ra hai bên, nhao nhao nhường đường. Bệnh nặng chưa khỏi, sắc mặt Lục Trác tái nhợt đi từ cuối hành lang lên. Trong nháy mắt Tạ Đường thấy vẻ mặt sáng lên của người chị, cảm thấy vô vị, xoay người muốn rời đi. Nhưng lúc này đây, nam thần mà chị mình tha thiết ước mơ hai kiếp, lại đang nắm lấy tay cô. Cả đêm qua, Lục Trác đều mơ thấy những giấc mơ lộn xộn liên quan đến kiếp trước... Bảo bảo rất oan ức đây này, chờ đợi cả đêm, dầm mưa cả đêm, sắp sốt thành viêm phổi rồi, thế mà tiểu mỹ nhân ngư của anh lại không xuất hiện: “Sao tối qua lại không đến?” —— * Mối tình đầu ( Bạch nguyệt quang) Có một so sánh khá nổi tiếng hồi trước (cũng không biết là của tác giả nào nữa) thường hay được nhắc đến trong truyện ngôn tình, nội dung đại khái là:  Trong cuộc đời một người đàn ông thường có hai loại hoa: một đóa hoa hồng trắng cùng một đóa hoa hồng đỏ. Nếu anh ta chọn hoa hồng trắng, nhiều năm sau hoa hồng trắng biến thành hạt cơm dính bên mép, hoa hồng đỏ trở thành nốt ruồi son (chu sa chí) trên ngực. Còn nếu anh ta chọn hoa hồng đỏ, sau này hoa hồng trắng liền thành ánh trăng sáng (bạch nguyệt quang) đầu giường, còn hoa hồng đỏ chính là vết máu muỗi.

Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư

Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư

5.0Huyền huyễn

Bạn đang đọc truyện "Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư" của tác giả Nạp Lan Sát Nguyệt. Chi tiết giả thiết cốt lõi là đọc được tương lai của《 Ma Đạo Tổ Sư 》 Bổi cảnh là khi Vân Mộng song kiệt hẹn quyết chiến ở Di Lăng, lại chỉ chứng Ngụy Vô Tiện phản bội. Ngụy Vô Tiện đành lẩn trốn, đi dưỡng thương, còn có luyện hung thi Ôn Ninh, Cô Tô Song Bích, Vân Mộng Song Kiệt bắt đầu lên sân khấu, có CP Vong Tiện chính chủ, không có CP khác.

Nhất Niệm Chi Tư

Nhất Niệm Chi Tư

0.0Đam mỹ

Tham lam không phải lỗi của tôi, tôi sinh ra đã như thế rồi! Tôi bá chiếm mọi thứ của Kỷ Thần Phong, từ địa vị, gia thế, kể cả thân nhân cùa người kia. Tôi biết mình là một kẻ mạo danh, nhưng tôi vẫn kiên trì làm một con tu hú, thản nhiên chiếm tổ kẻ khác, càng không thấy tội lỗi. Bản tính ích kỷ đã nuốt trọn tâm hồn tôi ngay từ thuở vừa chớm chào đời, tham lam, đê hèn, vô liêm sỉ, tôi khao khát mọi thứ, tôi muốn nắm giữ tất thảy trong lòng bàn tay, và tôi… không định thay đổi thứ bản chất đã ăn sâu vào tận xương tủy ấy. *** Một niệm thiện, một niệm ác, một niệm tham, một niệm sai. Khi một kẻ đốn mạt biết yêu, có lẽ, đó chính là sự trừng phạt lớn nhất mà trời cao dành cho gã.

Ma Đạo Tổ Sư

Ma Đạo Tổ Sư

5.0HE

Đời trước, thanh danh của Ngụy Vô Tiện vô cùng thối nát, bị người đời phỉ báng. Bị người thân nhất - sư đệ của chính mình dẫn người đến giết chết. Tung hoành một đời không ngờ Ngụy Vô Tiện lại chết không toàn thây. Không ngờ kẻ từng là ma đạo tổ sư, khiến cho giang hồ dậy sóng, lúc chết đi sống lại, lại biến thành một kẻ...não tàn.... Không những thế lại là một kẻ đoạn tụ. Ta thấy chư quân bệnh dữ lắm, liệu rằng chư quân có giống như ta? Nếu đã là não tàn thì ta sẽ trở thành một tên não tàn chuyên nghiệp. Đi theo con đường tu quỷ chứ không tu tiên. Mặc ngươi cưỡi thiên quan vạn mã, ác bá thập phương, kỳ hiệp Cửu Châu, Cao lĩnh chi hoa. Một khi ngươi đã hóa thành nắm cát vàng thì mặc sức bị ta sai xử!

Nhớ Em

Nhớ Em

0.0Đô thị

Khương Tuệ là một thiếu nữ đáng yêu, nhưng không hiểu sao Trì Yếm lại luôn làm mặt lạnh với, thái độ lạnh nhạt và ngạo mạn Em trai của anh ta giải thích là vì lúc bé, anh ấy chịu khổ quá nhiều, tính cách trở nên như vậy. Năm 1997 Lúc này... Khương Tuệ chín tuổi, là một cô bé ngốc manh đáng yêu, được cha yêu thương như trân bảo. Trì Yếm mười hai tuổi, là một cậu bé lãnh đạm âm trầm, một đứa nhóc không cha không mẹ. Khương Tuệ cơm áo không cần lo, mỗi tháng còn có tiền tiêu vặt để xài. Trì Yếm vì đói mà đau dạ dày, lại bị buộc quỳ trên đất. Khương Tuệ do thân thể yếu ớt mà ngã. Trì Yếm chịu đựng những đòn hiểm đánh lại vẫn ngoan cường như không có việc gì. Khương Tuệ thở dài, anh đúng là quá thảm, quá khổ rồi. Cô biết Trì Yếm trong tương lai là một đại nhân vật không tầm thường, nhưng cô lại không muốn chạy tới ôm đùi một chút nào. Nhưng Khương Tuệ lại không biết, cô vẫn luôn là tiểu nữ thần trong lòng Trì Yếm. Nghe nói Khương Tuệ năm mười sáu tuổi chính là ánh trăng sáng chói trong lòng các thiếu niên của đại viện. Cũng nghe nói Trì Yếm rất chán ghét Khương Tuệ. Một đêm trung thu nào đó, Trì Yếm khàn cả giọng kêu: “Tuệ Tuệ.” Khương Tuệ hoài nghi chính mình nghe lầm, thật cẩn thận hỏi lại: “Anh gọi em sao? Muốn chúc em bình an?” Trăng thanh gió mắt, đêm tối khô ráo. Sau một lúc lâu, Trì Yếm nhắm mắt: “Ừm, Tuệ Tuệ bình an.”

Thứ Nữ Hữu Độc

Thứ Nữ Hữu Độc

5.0HE

Thứ nữ phủ Thừa tướng, chịu khổ tám năm, rốt cuộc cũng được lên làm Hoàng hậu, Phượng lâm thiên hạ. Thế sự khó liệu, phu quân lại nhất kiến chung tình với tỷ tỷ, phế ngôi vị Hoàng hậu của nàng, bức bách con trai nàng chết! Trong lãnh cung, nàng cắn răng, uống cạn ly rượu độc! Thề với trời, nếu có kiếp sau, tuyệt đối không làm việc tốt giúp mọi người, tuyệt đối không vào cung, thề không làm Hậu! Thừa tướng phủ, thứ nữ trọng sinh, ác nữ trở về. Mẹ cả ác độc? Diệu kế cho ngươi xuống Hoàng tuyền! Tỷ tỷ giả nhân giả nghĩa? Hung ác xé nát tấm da mỹ nhân! Thứ muội hãm hại? Trực tiếp vứt đến bãi tha ma! Đã không để ta sống an ổn qua ngày, thì ai cũng đừng mong sống! Vốn định cách xa những thứ tai hoạ, càng xa càng tốt, ai ngờ trái tim nam nhân, như kim dưới đáy biển, tìm không thấy, đoán không ra. Nam nhân thề muốn rời xa lại vì nàng mà muốn sống muốn chết. Tử địch đời trước tỏ vẻ thầm mến nàng nhiều năm. Còn bất hạnh hơn là bị một tên tuấn tú nhất trên đời vô lại quấn lấy...

Phản Diện Như Tôi Quyết Bơ Đẹp Vai Chính

Phản Diện Như Tôi Quyết Bơ Đẹp Vai Chính

0.0Ngôn tình

Tôi cảm thấy kiểu người giống như tôi chắc là sẽ bỏ qua nam nữ chính mà một lòng đọc sách để thi vào một trường đại học lý tưởng, kiên trì học tập để đóng góp sức mạnh cho sự nghiệp nghiên cứu khoa học nước nhà.

Nơi Thế Giới Tĩnh Lặng Có Anh

Nơi Thế Giới Tĩnh Lặng Có Anh

0.0Đô thị

1. “Lớp mình có một bạn học mới chuyển đến, tên là Tần Dữ.” “Hôm nay Tần Dữ nói chuyện với mình, cậu ấy hỏi mình văn phòng của chủ nhiệm lớp ở đâu? Nếu mình có thể nói được thì tốt biết mấy.” “Hôm nay mình đã đổi bạn ngồi cùng bàn mới, là học sinh giỏi và nam thần Tần Dữ. Bây giờ đang là một giờ sáng, mình chẳng thể nào nhắm mắt lại ngủ nổi.” “Hôm nay trong giờ lên lớp, có hai nữ sinh lớp khác đến tìm Tần Dữ, đây đã là nhóm nữ sinh thứ tư trong tuần này rồi.” “Kì nghỉ lễ mùng một tháng năm, đã ba ngày rồi mình chưa được gặp Tần Dữ.” Bồ Thần chưa bao giờ nghĩ tới nhật ký của mình sẽ bị các bạn học đọc được. Trong lớp học đột nhiên im bặt, tất cả mọi người lén lút ngồi phía trước hóng chuyện, Bồ Thần với thành tích bình thường, đã vậy còn không thể nói chuyện mà cũng thầm thích Tần Dữ. Không biết Tần Dữ sẽ phản ứng thế nào nữa. Lúc này, nhật ký vừa vặn truyền đến tay Tần Dữ. Bồ Thần siết chặt cuốn sách trong tay, xấu hổ vô cùng. Tần Dữ cầm theo nhật ký đi đến trước bàn của Bồ Thần: “Ngày đầu tiên vừa chuyển đến đây, mình đã thích cậu rồi, còn cậu thì sao?” 2. Ba của cô là người khiếm thính. Ba đã nỗ lực hết sức mình với cơ thể không hoàn hảo ấy để tạo ra cả một vùng trời vẹn toàn cho cô. Ba chính là người đàn ông anh tuấn nhất trong lòng cô. Năm mười sáu tuổi đó, cô gặp được một thiếu niên bất cần đời, ngang ngạnh. Sau này, trong lòng cô, anh cũng là người xuất sắc y như ba của mình. Thời gian thấm thoát trôi qua. Anh càng tăng thêm vẻ cuốn hút, chín chắn. Chỉ có một điều không hề thay đổi là anh vẫn luôn yêu thương, nuông chiều cô, vẫn là thứ tình yêu như thuở ban đầu ấy. Trong thế giới tĩnh lặng, cô có ba, và có anh. P/s: Nữ chính không thể nói được, dây thanh đới đã bị tổn thương do tác động bên ngoài [1]. Giới thiệu ngắn gọn: Anh mãi yêu em qua bao năm tháng. Chủ đề: Một đời, một kiếp, một đôi. [1] Dây thanh đới hay còn gọi là dây thanh âm là một cặp dây như nếp gấp bằng màng nhầy nằm bên trong thanh quản. Khi phát âm (như là nói, hát), luồng hơi từ phổi đẩy lên làm các dây thanh rung động, từ đó tạo ra tiếng (theo Wiki). Tác giả có dùng từ 后天 để miêu tả, có nghĩa là mắc phải (acquired). Trong y khoa, mắc phải được định nghĩa là không phải bẩm sinh hoặc di truyền mà do một yếu tố hoặc tác động nào đó từ bên ngoài khiến con người bị căn bệnh đó, nên có thể hiểu là Bồ Thần không phải bị câm bẩm sinh nhé.

Nhận Sai Nam Thần, Tôi Bị Nhìn chằm Chằm

Nhận Sai Nam Thần, Tôi Bị Nhìn chằm Chằm

0.0Ngôn tình

VĂN ÁN: Kiều Nam Gia may mắn tìm được Weibo cá nhân của học bá đứng đầu toàn khối, vô cùng kích động, tay chân run rẩy bấm vào nút follow. Bắt đầu con đường viết những bình luận cầu vồng*, vui vẻ làm cẩu liếm** ân cần hỏi han. Với nhiệt huyết của tuổi trẻ và lòng kiên trì, Kiều Gia Nam không thể làm người ta không chú ý tới cô. Cuối cùng, Nam thần cũng trả lời cô rồi! Nam thần cũng follow Weibo của cô rồi. Nam thần gửi cô cách giải của đề toán nè. Hai người cứ như vậy đến một năm sau, Kiều Nam Gia đột nhiên nhận ra —— Hình như cô follow sai tài khoản?! (°Д°≡°Д°) *** Bách Nhiên chính là một học tra nổi tiếng. Đẹp trai lai lán, tính tình thúi hoắc, thi là chỉ thích nộp giấy trắng, trừ bỏ điểm số thì cái nào cũng nổi bật. Vào một ngày đẹp trời nào đó, có một ai đó không có mắt dám follow tài khoản Weibo riêng tư của cậu. Khi cậu đi thi đấu thì nhắn tin cổ vũ. Khi cậu bị ốm thì nhắn tin quan tâm. Nhắn tin riêng với nhau thì gọi cậu 3 chữ: Bạn học Bách. Vào thời khắc cô độc nhất làm bạn với cậu. Sau một năm, băng giá trong tim cậu cũng phải tan chảy. Tại lễ kỉ niệm trường, Bách Nhiên trơ mắt nhìn Kiều Nam Gia thẹn thùng gọi học sinh đứng đầu khối là bạn học Bách. ……. Mặt Bách Nhiên đen như bao công vậy.

Chiều Khâm

Chiều Khâm

0.0Ngôn tình

Lâm Bạch Du từ nhỏ đến lớn đều thuận buồm xuôi gió, có bị thương cũng hết rất nhanh, ngay cả cảm mạo cũng không ngoại lệ, cảm thấy mình là nhân vật nữ chính trong sảng văn[*]. [*] Nhân vật chính làm mọi việc đều thuận lợi, đánh đâu thắng đó, thăng cấp nhanh chóng. Đến khi 17 tuổi, cô mơ một giấc mơ về một bộ phim khổ tình(*). (*) Phim khổ tình: Khai thác chủ đề gia đình tan vỡ, tình yêu tan vỡ, hôn nhân tan vỡ và gia đình cực khổ,... Trong giấc mơ cô hoàn toàn trái ngược với thế giới hiện thực, không chỉ không có tiền, còn bị trở thành công cụ kiếm tiền, thậm chí cuối cùng còn bị mù. Ngay cả vai phản diện cứu cô cũng không có kết cục tốt. Tùy Khâm sống trong bóng tối, ban ngày đi học, buổi tối làm công, thỉnh thoảng còn đánh nhau, cuộc sống không bao giờ thay đổi. Ngoại trừ trên người thường hay xuất hiện những vết thương và bệnh tật lạ thường. Cho đến khi một thiếu nữ có nốt ruồi son giữa mày xông vào cuộc sống của anh: “Tùy Khâm, giờ đến lượt tôi cứu cậu rồi.” Tùy Khâm cười khẩy, cô cho rằng mình là Bồ Tát sao? Không ngờ, bạch nguyệt quang(*) trong mắt mọi người lại trở thành bí mật không thể nói của Tùy Khâm. (*) 白月光=Bạch Nguyệt Quang=Ánh Trăng Sáng: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. “Bồ Tát nhỏ, cậu muốn chiều tôi như thế nào?” · Rất lâu trước kia, Tùy Khâm cầu nguyện với Bồ Tát. “Mong em mỗi năm đều bình an, cho dù thế giới có đảo điên.” Bạch Du là tên gọi khác của ngôi sao (tinh tinh), cho nên nhũ danh của Lâm Bạch Du là Tinh Tinh. Sau khi thi đại học, Lâm Bạch Du hỏi: “A Khâm, cậu muốn học gì?” Tùy Khâm: “Muốn ngắm sao cả đời.” Sau đó, đài thiên văn tuyên bố một ngôi sao mới do anh phát hiện, đặt tên là “Ngôi sao Lâm Bạch Du”, vĩnh viễn ghi vào lịch sử thiên văn học. Vào lúc muôn vạn người chú ý, Tùy Khâm viết một câu trên ứng dụng mạng xã hội: “Tặng cho vợ của tôi, cùng với mọi người chăm chú ngắm nhìn vũ trụ.” * ★ Thiếu nữ thẳng thắn x thiếu niên lạnh nhạt, vườn trường, cứu rỗi hai phía. ★ Tương đối tự do, câu cuối cùng trích từ "Hướng dẫn dạo chơi trên bầu trời đêm của một nhà thiên văn học" (Một đêm - Trịnh Xuân Thuận).