Truyện

Tạm Biệt Hoàng Hôn
Truyện "Tạm Biệt Hoàng Hôn" của tác giả Bán Nguyệt Bán Tiêu kể về Đường Nặc là chủ của một tiệm bánh kem, nhưng cứ khi mặt trời đang dần ngã về tây, thời điểm chạng vạng, cậu lại đóng cửa, lặng lẽ đợi trời dần tối. Các khách hàng quan của tiệm đều tiếc nuối nói: “Đóng cửa trễ một chút thì được hơn đấy, giờ tan tầm này mới nhiều người!” Nhưng Thẩm Du Ninh lại khác. Chỉ có Thẩm Du Ninh sẽ đề nghị rằng: "Anh có thể ngắm hoàng hôn cùng em không?"

Chị Gái Giả Mạo Tôi Là Mối Tình Đầu Của Boss
Năm ấy Tạ Đường 15 tuổi, cô đã cứu người cô thầm thương khỏi cơn sóng thần, cậu ấy cảm động, hứa rằng sau này lớn lên sẽ lấy cô. Thời gian trôi qua, cậu thiếu niên kiêu ngạo ấy trưởng thành, trở thành một người âm trầm, lạnh lùng. Thế nhưng cậu ấy lại có thể dịu dàng, nhu tình với một cô gái, mà người đó....không phải cô. Người mà anh muốn chung sống đến hết đời, cũng không phải cô. Nữ chính chỉ biết trơ mắt nhìn chị gái giả mạo mình, đường đường chính chính đính hôn với anh, còn mình lại trở thành nữ phụ độc ác muốn ngáng chân. * Trở lại điểm xuất phát, Tạ Đường tuyệt đối sẽ không cứu Lục Trác trong trận sóng thần năm đó nữa, mặc kệ anh ta tự sinh tự diệt. Thế nhưng vào một ngày đi học nào đó, hành lang yên tĩnh bỗng nhiên lại xôn xao, mọi người bàn ra tán vào. Sau đó, tất cả bạn học tránh ra hai bên, nhao nhao nhường đường. Bệnh nặng chưa khỏi, sắc mặt Lục Trác tái nhợt đi từ cuối hành lang lên. Trong nháy mắt Tạ Đường thấy vẻ mặt sáng lên của người chị, cảm thấy vô vị, xoay người muốn rời đi. Nhưng lúc này đây, nam thần mà chị mình tha thiết ước mơ hai kiếp, lại đang nắm lấy tay cô. Cả đêm qua, Lục Trác đều mơ thấy những giấc mơ lộn xộn liên quan đến kiếp trước... Bảo bảo rất oan ức đây này, chờ đợi cả đêm, dầm mưa cả đêm, sắp sốt thành viêm phổi rồi, thế mà tiểu mỹ nhân ngư của anh lại không xuất hiện: “Sao tối qua lại không đến?” —— * Mối tình đầu ( Bạch nguyệt quang) Có một so sánh khá nổi tiếng hồi trước (cũng không biết là của tác giả nào nữa) thường hay được nhắc đến trong truyện ngôn tình, nội dung đại khái là: Trong cuộc đời một người đàn ông thường có hai loại hoa: một đóa hoa hồng trắng cùng một đóa hoa hồng đỏ. Nếu anh ta chọn hoa hồng trắng, nhiều năm sau hoa hồng trắng biến thành hạt cơm dính bên mép, hoa hồng đỏ trở thành nốt ruồi son (chu sa chí) trên ngực. Còn nếu anh ta chọn hoa hồng đỏ, sau này hoa hồng trắng liền thành ánh trăng sáng (bạch nguyệt quang) đầu giường, còn hoa hồng đỏ chính là vết máu muỗi.

Thiên Hậu Trở Về
Hạ Lăng mở to mắt, đập vào mắt là một gương mặt xa lạ Một cô gái mặc một bộ trang phục luyện vũ đạo màu trắng, nửa quỳ nửa ngồi ở bên người nàng, nôn nóng nói cái gì đó. Qua một hồi lâu, cô mới miễn cưỡng nghe rõ: “Tinh lăng, tinh lăng, cậu có khỏe không? Có nào không thoải mái hay không?” Tinh lăng……? Tinh lăng là ai……? Cái tên xa lạ, còn có cô gái trước mắt có gương mặt xa lạ, thanh âm xa lạ, làm cho Hạ Lăng hoảng hốt. Cô dám xác định, chính mình không phải cái gì tinh lăng, càng không quen biết cô gái đang nôn nóng trước mắt. Đầu thực đau. Nàng vốn tưởng rằng chính mình đã chết, sân khấu ngoài ý muốn bị mất điện, trong bóng tối, không biết là ai hung hăng đẩy cô một cái, cô đột nhiên không kịp phòng bị, từ trên đài cao mời mét rớt xuống, rơi xuống một tầng xi măng lạnh băng cứng rắn, đầu bị một cây thép bén nhọn đâm thủng, máu cùng óc bính đầy đất. Nhưng trước mắt tình hình lại là sao thế này?

Nhất Niệm Chi Tư
Tham lam không phải lỗi của tôi, tôi sinh ra đã như thế rồi! Tôi bá chiếm mọi thứ của Kỷ Thần Phong, từ địa vị, gia thế, kể cả thân nhân cùa người kia. Tôi biết mình là một kẻ mạo danh, nhưng tôi vẫn kiên trì làm một con tu hú, thản nhiên chiếm tổ kẻ khác, càng không thấy tội lỗi. Bản tính ích kỷ đã nuốt trọn tâm hồn tôi ngay từ thuở vừa chớm chào đời, tham lam, đê hèn, vô liêm sỉ, tôi khao khát mọi thứ, tôi muốn nắm giữ tất thảy trong lòng bàn tay, và tôi… không định thay đổi thứ bản chất đã ăn sâu vào tận xương tủy ấy. *** Một niệm thiện, một niệm ác, một niệm tham, một niệm sai. Khi một kẻ đốn mạt biết yêu, có lẽ, đó chính là sự trừng phạt lớn nhất mà trời cao dành cho gã.

Ăn Vạ Chị Đại
Truyện kể về Lục Tịnh An là một học bá nhưng lại không thích trường học chút nào, học thì giỏi nhưng lại không thiện cảm với những người học giỏi. Mà điển hình, chính là cái người bị cô đưa vào bệnh viện Lục Tịnh An (gào thét): Bà đây không hề đụng tới hắn ta một chút nào nhé! Phỉ Minh Sâm (nhướng mày): Không muốn chịu trách nhiệm à?

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Truyện Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác kể về một cuộc hôn nhân mang hình thức thương mại mới giữa anh và cô ... Tưởng chừng lấy chồng giàu sẽ hạnh phúc , sung sướng . Anh thông minh , có tài , là một giám đốc của một công ty lớn và một số công ty con. Nhưng đó chính là sự sai lầm của cô , anh giàu có , tài năng nhưng vì thế đã làm cho con người ấy trở nên vô tâm và lạnh lùng . Cô chẳng là gì trong mắt anh , anh không quan tâm đến cai thai ấy , tình yêu của cô giành cho anh là thật lòng nhưng sao nó xa vời quá !!!

Dịu Dàng Tận Xương
Khương Cách mang vẻ đẹp lạnh lùng, tính tình lãnh đạm, là mỹ nhân băng giá nổi tiếng trong giới giải trí. Năm ấy cô ra mắt bằng một bức ảnh chụp cùng với báo hoa mai. Trong khung cảnh cát bụi đầy trời, dưới một gốc cây khô, thiếu nữ khoác tấm lụa đỏ, đứng đối diện con báo hoa mai toàn thân phủ đốm. Ánh mắt cô lạnh lùng xa cách, ánh mắt con báo đề phòng nguy hiểm. Thời điểm chụp tấm ảnh ấy, Khương Cách vừa tròn mười tám tuổi. Năm ấy, cô gặp Quý Tranh.

Nhớ Em
Khương Tuệ là một thiếu nữ đáng yêu, nhưng không hiểu sao Trì Yếm lại luôn làm mặt lạnh với, thái độ lạnh nhạt và ngạo mạn Em trai của anh ta giải thích là vì lúc bé, anh ấy chịu khổ quá nhiều, tính cách trở nên như vậy. Năm 1997 Lúc này... Khương Tuệ chín tuổi, là một cô bé ngốc manh đáng yêu, được cha yêu thương như trân bảo. Trì Yếm mười hai tuổi, là một cậu bé lãnh đạm âm trầm, một đứa nhóc không cha không mẹ. Khương Tuệ cơm áo không cần lo, mỗi tháng còn có tiền tiêu vặt để xài. Trì Yếm vì đói mà đau dạ dày, lại bị buộc quỳ trên đất. Khương Tuệ do thân thể yếu ớt mà ngã. Trì Yếm chịu đựng những đòn hiểm đánh lại vẫn ngoan cường như không có việc gì. Khương Tuệ thở dài, anh đúng là quá thảm, quá khổ rồi. Cô biết Trì Yếm trong tương lai là một đại nhân vật không tầm thường, nhưng cô lại không muốn chạy tới ôm đùi một chút nào. Nhưng Khương Tuệ lại không biết, cô vẫn luôn là tiểu nữ thần trong lòng Trì Yếm. Nghe nói Khương Tuệ năm mười sáu tuổi chính là ánh trăng sáng chói trong lòng các thiếu niên của đại viện. Cũng nghe nói Trì Yếm rất chán ghét Khương Tuệ. Một đêm trung thu nào đó, Trì Yếm khàn cả giọng kêu: “Tuệ Tuệ.” Khương Tuệ hoài nghi chính mình nghe lầm, thật cẩn thận hỏi lại: “Anh gọi em sao? Muốn chúc em bình an?” Trăng thanh gió mắt, đêm tối khô ráo. Sau một lúc lâu, Trì Yếm nhắm mắt: “Ừm, Tuệ Tuệ bình an.”

Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi
Truyện kể về Thẩm Xuân Hinh mang thai con của Phó Thắng Nam nhưng lại chỉ nhận được ánh mắt lạnh lùng, cử chỉ thô lỗ của anh. Suốt đời này, người duy nhất được anh dịu dàng và chăm sóc có le chỉ là Lâm Hạnh Nguyên mà thôi. Vậy thì tôi ở đây, tồn tại trên đời là gì...?

Sau Khi Sủng Văn Kết Thúc
Sau khi sủng văn kết thúc… đương nhiên là chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực rồi Từ khoá tìm kiếm: Nhân vật chính: Bạch Tiểu Tiểu; vai phụ: Mặc Dạ Một câu giới thiệu: chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực Lập ý: Ít đọc mấy bộ ngọt văn vô bổ

Tên Ngốc Đó Là Kẻ Ngốc Nhất Thế Gian Này
Những kẻ ngốc trên đời này nhiều vô kể. Nhưng bản thân họ cũng có những giấc mơ đơn thuần và tình yêu chân thành. Ngốc đến mức chỉ chung thủy yêu một người và cũng sẽ không bao giờ buông tay. Cho nên cho dù là kẻ ngốc nhất thế gian này, cũng sẽ có ngày đợi được hạnh phúc thuộc về bản thân. Bạn biết không? Đây là giấc mơ mà tôi vẫn luôn tin tưởng.

Nơi Thế Giới Tĩnh Lặng Có Anh
1. “Lớp mình có một bạn học mới chuyển đến, tên là Tần Dữ.” “Hôm nay Tần Dữ nói chuyện với mình, cậu ấy hỏi mình văn phòng của chủ nhiệm lớp ở đâu? Nếu mình có thể nói được thì tốt biết mấy.” “Hôm nay mình đã đổi bạn ngồi cùng bàn mới, là học sinh giỏi và nam thần Tần Dữ. Bây giờ đang là một giờ sáng, mình chẳng thể nào nhắm mắt lại ngủ nổi.” “Hôm nay trong giờ lên lớp, có hai nữ sinh lớp khác đến tìm Tần Dữ, đây đã là nhóm nữ sinh thứ tư trong tuần này rồi.” “Kì nghỉ lễ mùng một tháng năm, đã ba ngày rồi mình chưa được gặp Tần Dữ.” Bồ Thần chưa bao giờ nghĩ tới nhật ký của mình sẽ bị các bạn học đọc được. Trong lớp học đột nhiên im bặt, tất cả mọi người lén lút ngồi phía trước hóng chuyện, Bồ Thần với thành tích bình thường, đã vậy còn không thể nói chuyện mà cũng thầm thích Tần Dữ. Không biết Tần Dữ sẽ phản ứng thế nào nữa. Lúc này, nhật ký vừa vặn truyền đến tay Tần Dữ. Bồ Thần siết chặt cuốn sách trong tay, xấu hổ vô cùng. Tần Dữ cầm theo nhật ký đi đến trước bàn của Bồ Thần: “Ngày đầu tiên vừa chuyển đến đây, mình đã thích cậu rồi, còn cậu thì sao?” 2. Ba của cô là người khiếm thính. Ba đã nỗ lực hết sức mình với cơ thể không hoàn hảo ấy để tạo ra cả một vùng trời vẹn toàn cho cô. Ba chính là người đàn ông anh tuấn nhất trong lòng cô. Năm mười sáu tuổi đó, cô gặp được một thiếu niên bất cần đời, ngang ngạnh. Sau này, trong lòng cô, anh cũng là người xuất sắc y như ba của mình. Thời gian thấm thoát trôi qua. Anh càng tăng thêm vẻ cuốn hút, chín chắn. Chỉ có một điều không hề thay đổi là anh vẫn luôn yêu thương, nuông chiều cô, vẫn là thứ tình yêu như thuở ban đầu ấy. Trong thế giới tĩnh lặng, cô có ba, và có anh. P/s: Nữ chính không thể nói được, dây thanh đới đã bị tổn thương do tác động bên ngoài [1]. Giới thiệu ngắn gọn: Anh mãi yêu em qua bao năm tháng. Chủ đề: Một đời, một kiếp, một đôi. [1] Dây thanh đới hay còn gọi là dây thanh âm là một cặp dây như nếp gấp bằng màng nhầy nằm bên trong thanh quản. Khi phát âm (như là nói, hát), luồng hơi từ phổi đẩy lên làm các dây thanh rung động, từ đó tạo ra tiếng (theo Wiki). Tác giả có dùng từ 后天 để miêu tả, có nghĩa là mắc phải (acquired). Trong y khoa, mắc phải được định nghĩa là không phải bẩm sinh hoặc di truyền mà do một yếu tố hoặc tác động nào đó từ bên ngoài khiến con người bị căn bệnh đó, nên có thể hiểu là Bồ Thần không phải bị câm bẩm sinh nhé.

Trùng Sinh Conan Đương Trinh Thám
Cao Thành trùng sinh đến Conan thế giới thành thám tử hồ đồ, kế thừa từ ông nội một nhà văn phòng thám tử đứng trước nguy cơ đóng cửa, từ sau khi khóa lại hệ thống tấm thẻ thám tử lừng danh, vì trọng chấn văn phòng thám tử trở thành thám tử lừng danh đệ nhất thế giới, hắn bắt đầu ở Tokyo cố gắng dốc sức làm. . . Đây là một cái mang theo kiếm gỗ hồ Toya tại thế giới Conan mở văn phòng thám tử cố sự. . . "Bài trừ tất cả không có khả năng, còn lại cái kia dù cho lại không thể tư nghị cũng là sự thật." Kido Takanari, hiện đại trái văn tự thám tử, có được Gintama kiếm đạo thiên tài, kiếm đạo thiên phú max trị số, lại là cái suy luận ngớ ngẩn. Vì trở thành danh phù kỳ thực thám tử lừng danh, chỉ có càng thêm cố gắng. . . (nữ chủ ai cũng đoán không được) ---------- Lời cvt: truyện đã kết hơn 1k1 chương. Main ở đây làm thám tử để kiếm tiền sinh hoạt chứ không phải để đì hoặc ôm bắp đùi hay đi theo làm bảo mẫu cho Conan, hay là đi pặc pặc pặc gái xinh trong truyện như một số truyện đồng nhân conan sắc. Thiết lập thế giới quan về dòng chảy thời gian cũng ổn (mọi thứ sinh hoạt bình thường nhưng thời gian chỉ dừng lại ở trong 1 năm). Ngoài ra sẽ xuất hiện thêm các vụ án từ các bộ manga khác như Kindaichi, Galileo .... Nói chung là một trong những bộ đồng nhân Conan mình ưng ý nhất.

Toàn Cầu Cao Vũ
Địa quật vị diện xâm lấn ,tự hào mạnh mẽ vũ khí nóng không hiệu quả, tưởng như thất truyền võ đạo quật khởi .. Cường giả hi sinh để người bình thường có cuộc sống vô lo . Anh hùng vô danh tử chiến địa quật - giáo viên, minh tinh, người dẫn chương trình đều là võ đạo cao thủ - khát khao mạnh mẽ không vì dục vọng- chỉ vì muốn bảo vệ một cái gì đó mà ta cho rằng quan trọng." tiếu cười sinh tử gian"

Khắc Tư Mã Đế Quốc (Đế Quốc Cosima)
Một vị đại nhân vật trong thời hiện đại bị người bắn chết viên đạn này khi xuyên qua đầu của ông thì không hiểu sau cũng xuyên qua luôn dị giới mang trong viên đạn này là trí nhớ cả cuộc đời đầy nhiệt huyết của ông bắn trúng một tên nông phu thiếu niên ở dị giới, từ đây vạch trần một đoạn có thể nói sử thi hùng vĩ văn chương Trong truyện này tiền liên bang hay đế quốc lấy giống tiền của trung quốc Tiền Trung Quốc (人 民 币 Nhân Dân tệ) chính thức dùng nguyên 元 , giác 角 , phân 分 ; nhưng trong khẩu ngữ hằng ngày người ta thường dùng khối 块, hào 毛 , xu 分 . Nguyên = khối = đồng = tệ Giác = hào phân = xu (luôn làm hay quên chuyển mệnh giá tiền của mấy truyện khác qua lại, nên coi nếu lở thấy sai thì tự hiểu và thông cảm)

Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)
Ngày nào đó, Tống Thư Hàng ngoài ý muốn gia nhập một cái tiên hiệp chuunibyou thâm niên người bệnh giao lưu group chat, trong group bạn chat đều lấy 'Đạo hữu' gọi nhau, biệt danh đều là các loại Phủ chủ, Động chủ, Chân nhân, Thiên sư. Ngay cả chủ nhóm lạc đường chó cảnh đều xưng là đại yêu cẩu rời nhà trốn đi. Cả ngày nói chuyện là luyện đan, xông bí cảnh, luyện công kinh nghiệm cái gì. Đột nhiên có một ngày, lặn xuống nước hồi lâu hắn đột nhiên phát hiện... Trong group mỗi một cái thành viên, vậy mà toàn bộ là tu chân giả, có thể di sơn đảo hải, trường sinh ngàn năm cái chủng loại kia! A a a a, thế giới quan tại trong vòng một đêm hoàn toàn tan vỡ á!

Ảnh Hậu Nói Cô Ấy Không Có Đối Tượng
Truyện kể về Vân Cẩm Thời, ảnh hậu nổi tiếng vì chuyên nghiệp, thái độ làm việc đúng mực, nghiêm túc, kỹ thuật diễn không thể chê, cả giới showbiz khó mà tìm ra được một người hoàn hoả như cô. Vừa có danh tiếng, vừa có thực lực, lại tự kiềm chế bản thân, không hề dính vào tai tiếng, scandal thât thiệt nào, không chỉ có người hâm mộ, phú hào, thậm chí người trong giới, cô cũng giữ khoảng cách, không hề thân cận quá mức, càng đừng nói tới việc có quan hệ tình cảm. Có điều, phía sau ảnh hậu luôn có một cái đuôi nho nhỏ, dù là cô đi quay phim, đóng quảng cáo, lên tiết mục…đều một mực đi theo cô. Cái đuôi nhỏ là một người ngốc, bị người ta ức hiếp cũng chỉ biết khóc: "A Thời A Thời, bọn họ nói chị có đối tượng sẽ không cần em nữa." Vân Cẩm Thờ xoa đầu bé ngốc: "Ngoan, chị không cần đối tượng, có Đường Đường là đủ rồi."