[Dịch] Trường Sinh: Ta Làm Ruộng Lưu Tu Tiên Quá Vững Vàng
#41 Chương 41: Trương Nhị phá hoại, thọ nguyên hai trăm năm (1)
Chẳng bao lâu, Ngô Hỉ Nhi đã đến trước mặt Trương Tố.
“Đã chăm sóc Từ sư đệ của ta tử tế chưa?”
“Tất nhiên.”
“Vậy thì tốt, ta rất coi trọng hắn.”
“Sư đệ này của ngươi quả thật không tầm thường đâu.”
“Ý gì?”
“Ngươi tự xem đi!” Nói rồi, Ngô Hỉ Nhi lấy “Tứ Diệp Thảo” từ trong túi trữ vật ra.
Trương Tố liếc qua: “Toàn là tam diệp và nhị diệp, cũng chẳng có gì đặc biệt...” Ban đầu y rất khinh thường, thậm chí định châm chọc.
Nhưng lời còn chưa dứt, y bỗng nhận ra điều gì đó.
Y vội ngẩng đầu, dùng ánh mắt xác nhận nhìn đạo lữ của mình.
Ngô Hỉ Nhi gật đầu: “Tất cả đều do Từ sư đệ của ngươi trồng ra.”
Trương Tố bất giác thu lại vẻ khinh thường, híp mắt nói: “Tuy không có một cây tứ diệp nào, nhưng với cảnh giới tu luyện và cấp bậc công pháp này mà lại có thể trồng ra được. Xem ra, ta vẫn đánh giá thấp vị Từ sư đệ này rồi.”
Lần giao dịch trước, y cố tình không đề cập đến cách trồng.
Chính là muốn xem đối phương có thành công được không.
Không ngờ rằng, tuy số lượng không nhiều nhưng quả thật đã làm được.
Xem ra, vị Từ sư đệ này bất kể là thu hoạch hay trồng trọt.
Đều có thiên phú nhất định, đúng là một nhân tài.
Ngô Hỉ Nhi tỏ vẻ tán đồng nói: “Vị sư đệ này không chỉ có thái độ tốt mà thiên phú cũng tốt.”
Trương Tố ngạc nhiên hỏi: “Tại sao lại là ngươi mang đến?”
Ngô Hỉ Nhi nhún vai, đoán: “Vì toàn là tam diệp và nhị diệp, sợ ngươi thất vọng chăng?”
“Ha ha ha!”
Trương Tố không khỏi phá lên cười, trông rất vui vẻ.
Dược thảo trong mẫu linh điền thứ hai của Từ Trường Thanh trông như rau cải.
Từng cây từng cây, mọc san sát nhau.
Gần như phủ kín cả linh điền.
Từ Trường Thanh lại vận chuyển Trường Thanh Quyết.
【Đã thành thục】
【Không tổn hại】
【Linh khí dồi dào】
【Hôm nay là ưu chất】
【Ban đêm là cực phẩm】
Nói cách khác, nếu thu hoạch thứ này vào ban đêm, phẩm chất có thể tăng lên một bậc.
Từ ưu chất lên cực phẩm.
Nhưng rõ ràng, Trương Tố không muốn đợi.
Mà Từ Trường Thanh cũng không định báo cho đối phương.
Vì vậy, hắn vung liềm, bắt đầu thu hoạch từ gốc.
【Thu hoạch 1 cây “ưu chất Thảo Thanh”, tuổi thọ +4 ngày】
【Thu hoạch 1 cây “ưu chất Thảo Thanh”, tuổi thọ +4 ngày】
【Thu hoạch 1 cây “ưu chất Thảo Thanh”, tuổi thọ +4 ngày】
Thu hoạch một cây, tuổi thọ vẫn cộng thêm 4 ngày.
Giống như mẫu ruộng đầu tiên trồng【Trùng Nhĩ Thảo】.
Thời gian trôi nhanh.
Lần này vì số lượng nhiều nên mất nhiều thời gian hơn.
Đợi mọi người xung quanh đi hết, Từ Trường Thanh mới xong việc.
Hắn vội vàng cất kỹ【Thảo Thanh】, rồi mới trở về nghỉ ngơi.
Đồng thời, hắn tập trung vào bảng thuộc tính.
【Tuổi thọ còn lại: 61318 ngày】
Trước đó tuổi thọ là【55345 ngày】.
Thu hoạch xong mẫu Thảo Thanh này, hắn được cộng thêm 5972 ngày tuổi thọ.
Hiện tại, tuổi thọ của Từ Trường Thanh đã lên tới 167 năm.
Cách hai trăm năm không còn xa, thậm chí có thể sớm đạt được.
Dù sao, vẫn còn mẫu linh điền thứ ba chưa thu hoạch, biết đâu sẽ có bất ngờ.
“Tố ca!”
Lúc này, ngoài cửa có tiếng gọi.
Từ Trường Thanh bất giác nhìn ra, cả người sững sờ.
Bởi người đến hắn vô cùng quen thuộc, thậm chí trong lòng còn có chút hận ý.
Là ai?
Trương Nhị!
Chính là kẻ đã định cướp linh điền của hắn ở khu ngoại vi.
Nói ra, từ khi vào khu lõi linh điền.
Hai người đã hơn nửa năm không gặp.
Không ngờ lại gặp nhau ở đây.
“Lẽ nào Trương Nhị và Trương Tố có quan hệ gì đó?”
Từ Trường Thanh thầm đoán.
“Kia không phải là... Từ Trường Thanh sao?” Trương Nhị vừa nhìn đã nhận ra.
Lúc này, Ngô Hỉ Nhi từ trong nhà bước ra.
Vì khoảng cách hơi xa, Từ Trường Thanh nghe không rõ lắm.
Nhưng nhìn hai người vừa nói vừa cười là có thể thấy họ rất thân quen.
Chẳng mấy chốc, Trương Nhị được Ngô Hỉ Nhi dẫn đến cửa.
Nhưng trước khi vào, gã lại liếc nhìn Từ Trường Thanh một cái.
Ánh mắt đầy ẩn ý.
Lập tức thu hoạch mẫu linh điền thứ ba.
Từ Trường Thanh cảm thấy một mối nguy đang ập đến.
Dù vừa mới nghỉ ngơi, hắn vẫn tức tốc quay lại linh điền.
Dược thảo trong mẫu linh điền thứ ba trông rất kỳ lạ.
Chỉ có một chiếc lá, to bằng lòng bàn tay.
Mọc thẳng đứng.
Toàn thân có màu đỏ cam.
Gió thổi qua, những cây dược thảo này lập tức đung đưa.
Thoạt nhìn, chúng như những ngọn lửa đang cháy.
Không biết có phải ảo giác không, hắn luôn cảm thấy nhiệt độ trong linh điền đã tăng lên không ít.
【Đã thành thục】
【Không tổn hại】
【Linh khí dồi dào】
【Hôm nay là cực phẩm】
Hắn vận chuyển Trường Thanh Quyết, nhìn những dòng thông tin hiện ra.
Từ Trường Thanh sáng rực hai mắt.
Quả nhiên, mẫu linh điền thứ ba này quả thực mang đến bất ngờ.
Hắn cầm liềm lên, bắt đầu dốc sức thu hoạch.
【Thu hoạch “cực phẩm Hỏa Nhĩ Đóa” 1 cây, tuổi thọ +9 ngày】
【Thu hoạch “cực phẩm Hỏa Nhĩ Đóa” 1 cây, tuổi thọ +9 ngày】
【Thu hoạch “cực phẩm Hỏa Nhĩ Đóa” 1 cây, tuổi thọ +9 ngày】
Quả không hổ là dược thảo, cùng đạt đến cực phẩm nhưng tuổi thọ tăng thêm sau khi thu hoạch lại cao hơn linh đạo.
Mà ở một bên khác, Trương Nhị đã gặp được Trương Tố.
“Đường đệ sao lại đến đây, cớ gì không dùng bùa truyền tin báo trước một tiếng.”
Trương Tố có vẻ hơi bất ngờ.
Trương Nhị cười khẽ: “Ta vừa đến【Hạch Tâm Quản Lý Xứ】nộp nhiệm vụ mùa xuân, cũng không vội về nên đặc biệt đến chỗ biểu ca đây uống chén trà.”