[Dịch] Trò Chơi Vận Mệnh Tuyệt Đối
#122 Chương 122: Gián điệp hai mang (1)
“Mẹ kiếp nhà ngươi, có bản lĩnh thì sau này đừng để ta bắt được, nếu không ngươi sẽ biết tay ta. Dám chém lão tử, ngươi cứ chờ xem lúc đó ta xử lý ngươi thế nào, khiến ngươi không thể tồn tại trong trò chơi này nữa, ngươi tin không, ta nguyền rủa tám đời tổ tông nhà ngươi…”
Tây Môn Vô Hận khó tin nhìn Tán Binh đang nằm trên đất chửi rủa không ngớt, thầm nghĩ, lẽ nào ta nói chưa đủ rõ ràng sao?
Thanh niên bây giờ ai cũng cứng đầu như vậy ư? Đúng là coi cái chết nhẹ tựa lông hồng.
“Ngươi là đồ ngốc à? Ta chém một nhát là ngươi chết ngay, còn nói sau này… Ngươi đừng chửi nữa, ta hỏi ngươi lần cuối, một triệu mua mạng của ngươi, có đưa tiền không, nếu không thì…”
“Nếu không cái thá gì mà nếu không, chơi một trò chơi mà ngươi tưởng lão tử cũng ngu như ngươi sao? Còn đòi lấy mạng ta, ha ha ha ha, ngươi cũng hài hước thật đấy, đồ ngu ạ. Có phải ngươi chơi game đến lú lẫn rồi không, tưởng rằng mình giết được người trong game là hay lắm sao?
![[Dịch] Trò Chơi Vận Mệnh Tuyệt Đối](/_next/image?url=https%3A%2F%2Fs.truyenonl.net%2Fcover%2F687b30e31fd5ac76bd31840b.jpg%3Ftime%3D1752903908181&w=3840&q=75)