[Dịch] Tận Thế: Ta Chế Tạo Vô Hạn Đoàn Tàu
#52 Chương 52: Doanh địa của người sống sót (1)
“Hừ!”
Tiền Vũ hừ lạnh một tiếng, lập tức rút súng lục chĩa vào đầu Lâu Toa Toa, hung hăng nói:
“Nếu ở nơi khác, lão tử mặc kệ các ngươi sống chết ra sao, nhưng bây giờ tất cả chúng ta đều không ra ngoài được, cùng chung một con thuyền. Nếu dám rước phiền phức tới, lão tử sẽ bắn chết huynh muội các ngươi trước tiên!”
Đúng lúc này, Lâu Hoa, người nãy giờ vẫn im lặng, đột nhiên vươn tay nắm lấy tay Tiền Vũ. Trong nháy mắt, tất cả thuộc hạ của hắn đều chĩa súng vào Lâu Hoa, nhưng Lâu Hoa chỉ chậm rãi kéo cổ tay Tiền Vũ xuống, đè lên ngón tay đang định bóp cò của hắn.
“Ngươi! Buông tay!”
Tiền Vũ kinh hãi nhìn hắn, cố gắng giãy giụa rút tay ra nhưng lại phát hiện sức của Lâu Hoa lớn đến kinh người.
“Ca!”
Lâu Toa Toa nhìn cảnh này, vẻ mặt lo lắng gọi một tiếng, rõ ràng hai huynh muội không muốn xung đột với những người này.
Nghe muội muội lên tiếng, Lâu Hoa mới buông tay Tiền Vũ ra, rồi vẫn dùng ánh mắt bình thản nhìn hắn.
Tiền Vũ nghiến răng nghiến lợi vung vẩy bàn tay bị bóp đau, ánh mắt âm u lướt qua hai người, đang định nổi giận thì đột nhiên nhìn thấy Lâm Hiện và KIKI trên xe.
“Hai người này lại là ai?”
“Cũng giống chúng ta, là những kẻ xui xẻo vô tình đi vào đây.” Lâu Toa Toa nói.
Sắc mặt Tiền Vũ hơi thay đổi, hờ hững liếc qua KIKI, hừ lạnh một tiếng rồi xoay người dẫn người rời đi.
“Lão Ưng, cho thêm mấy người theo dõi kỹ huynh muội nhà này cho ta.”
Trên đường trở về, Tiền Vũ lạnh lùng dặn dò.
“Lão đại, Lâu Hoa kia tuy là dị năng giả nhưng cũng không phải đao thương bất nhập, nếu muốn trừ khử hắn thì lúc nào cũng được.” Gã trung niên mặt sẹo đi bên cạnh Tiền Vũ, thản nhiên nói.
“Không cần.”
Vẻ mặt Tiền Vũ u ám, hờ hững nói: “Nếu chúng ta chuẩn bị xông trận, gã đó vẫn còn hữu dụng.”
Tiền Vũ cũng không phải kẻ ngốc, sức chiến đấu của một dị năng giả không phải người thường có thể so sánh. Tuy không thể thu phục Lâu Hoa, nhưng bây giờ họ đang bị mắc kẹt trong sương mù, hắn chỉ mong có thêm vài dị năng giả hữu dụng để làm bia đỡ đạn, như vậy bản thân cũng có thêm cơ hội sống sót.
Chiếc xe bán tải độ chậm rãi lái vào quảng trường, dừng ở một góc. Không ít người sống sót từ các đội xe khác đều ném tới những ánh mắt kỳ lạ, ngoài hai huynh muội Lâu Hoa, phần lớn ánh mắt đều đổ dồn vào hai gương mặt mới là Lâm Hiện và KIKI.
Nơi này ngoài Hắc Giao xa đội của Tiền Vũ và một chiếc xe của huynh muội Lâu Hoa, còn có hơn mười đội xe của những người sống sót bị mắc kẹt.
Phần lớn họ đều chạy từ mấy thành phố xung quanh ở phía đông tới, đội đông thì có hơn hai mươi người, đội ít thì chỉ có vài người, nhưng không ai được trang bị vũ khí đầy đủ như Hắc Giao xa đội, đại đa số chỉ có một lượng nhỏ vũ khí nóng.
Các đội xe này lớn nhỏ tụ tập ở những khu vực khác nhau, trẻ em và phụ nữ cơ bản đều ở trên xe, xung quanh là một vài người đàn ông đang cảnh giới.
“Hôm kia lúc mới tới người còn đông hơn, nhưng hôm qua mọi người tập hợp lại xông ra một lần về hướng ra khỏi thành phố, chết mấy chục người, không còn cách nào khác đành phải rút về.”
Lâu Toa Toa nhảy xuống xe, lấy ra hai hộp đồ hộp ném cho Lâm Hiện, rồi nói với hắn:
“Ngươi có dị năng, ca ta cũng có, nếu chúng ta có thể hợp tác, nói không chừng có thể thử xông ra ngoài…”
Lâm Hiện và KIKI nghe vậy đều nhìn về phía người đàn ông vạm vỡ như tháp sắt sau lưng Lâu Toa Toa, phải nói rằng, sự chênh lệch về chiều cao và vóc dáng của hai huynh muội này thực sự khiến người ta cảm thấy có chút…
Lâu Toa Toa giống như một chú nai nhỏ, còn ca ca nàng, Lâu Hoa, lại cường tráng như một con gấu.
“Khó nói.” Lâm Hiện nghiêm túc nói: “Như con nhện hôm nay, chúng ta đã rất khó đối phó, nếu còn có những quái vật khác, ta thấy tỷ lệ thành công không lớn.”
Nhìn ra xa, quảng trường có ít nhất cũng hai ba trăm người, Hắc Giao xa đội của Tiền Vũ vũ khí tinh nhuệ, cộng thêm các đội xe khác, ít nhất cũng có bảy tám mươi khẩu súng lớn nhỏ. Nếu hỏa lực như vậy mà còn không xông ra được, lại còn tổn thất mấy chục người, thì chỉ dựa vào việc có thêm Lâm Hiện và KIKI mà muốn xông qua, nghe vẫn có chút không đáng tin.
KIKI mở thùng xe sau rồi ngồi lên, hai chân đung đưa, nhìn màn sương dày đặc trên trời, mất kiên nhẫn nói: “Cái màn sương chết tiệt này rốt cuộc là sao vậy?”
“Quỷ mới biết, mấy ngày rồi không thấy có dấu hiệu tan đi.” Lâu Toa Toa có chút tuyệt vọng nói.
“Vậy bây giờ phải làm sao?”
Lâu Toa Toa hất cằm về phía trung tâm quảng trường, nơi đó Tiền Vũ đang bàn bạc gì đó với thủ lĩnh của mấy đội xe.
“Ta đoán vẫn chỉ có thể xông ra, nếu trước cực dạ mà mọi người không ra được, chúng ta sẽ không còn đường sống…”
Thời gian dần trôi, Lâm Hiện nhìn đồng hồ, lúc này đã là 18:05, chỉ còn 40 phút nữa là trời tối.
Nhưng hắn nghĩ lại, tình hình hiện tại dường như cũng chẳng khác gì sau khi trời tối.
“Sau khi trời tối, những con quái vật đó sẽ chủ động tấn công sao?” Nghĩ đến đây, Lâm Hiện hỏi Lâu Toa Toa.
“Sẽ.” Lâu Toa Toa gật đầu: “Tiếng động quá lớn sẽ dẫn dụ những quái thi đó, chỉ là những con quái vật khổng lồ chưa từng xuất hiện…”
Đúng lúc này, từ xa vọng lại tiếng gầm rú của mấy chiếc ô tô và tiếng súng nổ, ngay lập tức phá vỡ sự yên tĩnh trong doanh địa của người sống sót, tất cả mọi người đều đồng loạt đứng dậy, những người đàn ông lên đạn sẵn sàng chiến đấu.
![[Dịch] Tận Thế: Ta Chế Tạo Vô Hạn Đoàn Tàu](/_next/image?url=https%3A%2F%2Fs.truyenonl.net%2Fcover%2F68c6db4d478ec3cd171e7e6e.jpg%3Ftime%3D1757862734224&w=3840&q=75)