Tàng Thư Viện

[Dịch] Người Vớt Xác

#107 Chương 107: Mối Quan Hệ Nhân Quả (1)

Tôi không những không trách chuyện Bàn Tử đem chôn tấm bia đầu rồng , mà quả thật còn muốn nhào tới ôm rồi hôn anh ta mấy cái, đây chính là mặt tốt của việc có một đại sư bên cạnh, tôi còn không dám nghĩ nếu hôm nay không có Bàn Tử ở đây, nếu Mười hai hang quỷ và cỗ quan tài bằng đá đó muốn quậy gì thì sẽ gây ra hậu quả gì nữa.

Trần Thanh Sơn hiển nhiên cũng có suy nghĩ giống như tôi, ông ấy hỏi Bàn Tử: “Bàn Gia, nếu đã trả tấm bia đầu rồng đó về vị trí cũ, vậy liệu sẽ có ảnh hưởng không tốt gì không?”

Vẻ mặt của Bàn Tử vì câu nói của Trần Thanh Sơn mà lại trở nên u ám, anh ta lắc đầu, nói: “Tuy rằng chưa phải quá muộn để nói mất bò mới lo làm chuồng, nhưng luôn sẽ có chút gì đó khác biệt, nước ở Phục Địa Câu này thật sự quá sâu, Bàn Tử này mà không cẩn thận thì suýt chút nữa đã lật thuyền trong cái rãnh nước nhỏ này rồi. Vua Trộm, sắp xếp thời gian chúng ta phải đi gặp anh trai cậu một chuyến, nói thật đến bây giờ trong lòng Bàn Gia tôi vẫn thấy rất mông lung.”

“Vậy chú Ba thì sao? Chết oan rồi sao? Bàn Gia, anh không thể giúp chú Ba báo thù sao? Cỗ quan tài bằng đá ở trong nước thì khó đối phó, nhưng nữ quỷ Cô Ngốc kia nhất định phải xử lý, phải trả thù cho chú Ba chứ!” Trần Thanh Sơn nói.

“Trưởng thôn, ông đừng gấp, bây giờ vẫn chưa thể nói là Cô Ngốc giết chết ông Ba mà.” Tôi nói với Trần Thanh Sơn, cho dù cô Ngốc đã từng chống đối tôi, tôi vẫn không quá nhẫn tâm để Bàn Tử ra tay diệt cô ấy hồn phi phách tán.

Xem nội dung đầy đủ
[Dịch] Người Vớt Xác

Thông tin truyện