Tàng Thư Viện

[Dịch] Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A?

#142 Chương 142: Thanh tú là mắng người!

Là một người có văn hóa, lúc này trong đầu Đổng Văn Hào chỉ có bảy chữ.

Tướng quân giận dữ vì hồng nhan.

(*Giải: Câu nguyên bản là “Xung quan nhất nộ vi hồng nhan” trong Viên Viên khúc của nhà thơ Ngô Vĩ Nghiệp vào thời Minh mạt Thanh sơ (cuối nhà Minh, đầu nhà Thanh). Đại khái là Tướng quân chinh chiến biên cương, nghe tin Đô thành thất thủ, định về quy phục, nhưng không ngờ gia quyến bị người hại, cho nên quay sang hàng nhà Thanh, sau về báo thù.)

Chỉ cần nhìn cũng biết đám người này mang lửa giận mà tới, không sửa khẳng định sẽ thề không bỏ qua.

Nói đi cũng phải nói lại, Lộ Phi Vũ này thật sự không đáng tin cậy, tiểu sử nhân vật của ứng cử viên hoa khôi trường, tối thiểu cũng phải dùng xinh đẹp, cậu lấy chữ thanh tú viết lên, vậy không phải là chê người sao?

Xem nội dung đầy đủ
[Dịch] Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A?

Thông tin truyện