Tàng Thư Viện

[Dịch] Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A?

#127 Chương 127: Dừng một chút đi, đừng sờ nữa

- Không trả giá ấy thì thôi, đi tìm đối tác khác là được. Nhưng phí thuê quảng cáo nhất định không thể thấp được, nếu không phí quảng cáo sau này sẽ không lên giá được nữa. Người ta nói phí quảng cáo lấy ít như này, nếu quảng cáo không hiệu quả thì sao, cô cũng dám đòi nhiều tiền như vậy? Điều này rất dễ tạo thành tâm lý chống đối, nhưng nếu không lấy phí thuê quảng cáo cao, phí thuê quảng cáo thấp, vậy thì sẽ khiến người ta nghĩ rằng mình nhặt được một món hời rồi, giá trị của con người không phải do người khác cho, mà do tự mình tạo nên.

- Còn có thể như thế nữa hả? Tôi biết rồi ông chủ.

Với sự diễn giải quanh co lòng vòng của Giang Cần, Tô Nại nhất định đã hiểu, sau đó cúp máy đi tìm người chứng thực.

Lúc này Phùng Nam Thư nghiêng người ngồi xuống, dùng ánh mắt dịu dàng nhìn mặt hồ, cảm thấy chân mình ngứa ngáy, thi thoảng lại hừ hừ hai tiếng.

- Chân vẫn còn đau sao? – Giang Cần đột nhiên hỏi.

Xem nội dung đầy đủ
[Dịch] Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A?

Thông tin truyện